(Tiếp theo và hết)(CATP) Là một đối tượng lỳ lợm, có nhiều mánh khóe trong việc đối phó với cơ quan công an, tuy nhiên trước nghiệp vụ sắc bén, kế hoạch hoàn hảo của tổ điều tra trọng án, Nguyễn Văn Tiến (Tiến “sông Đà”) đã phải thừa nhận tội ác của mình trong việc giết chết anh Nguyễn Trọng Nam. Lời khai của hung thủ dần được làm sáng tỏ với những tình tiết “không tưởng” trong lịch sử các vụ án hình sự ở Việt Nam.
>> Hành trình gần 2.000km của thùng “cổ vật” chứa xác ngườiLỜI KHAI KINH HOÀNG Từ tài liệu thu thập, các cán bộ điều tra nhanh chóng xác minh, sử dụng cả mâu thuẫn trong lời khai của Nguyễn Văn Tiến để đấu tranh liên tục. Đặc biệt, ngày 20-8-2003, cơ quan CSĐT Công an Tiền Giang và Cục CSĐT phối hợp với Công an Nhà Bè triệu tập Trần Thị Mỹ Hằng đến trại tạm giam Công an Tiền Giang làm việc và cố ý cho Tiến được... nhìn thấy từ xa. Thấy cô vợ trẻ ở cái nơi chẳng ai muốn đến này, Tiến bỗng xin cán bộ cho nghỉ làm việc một ngày vì quá mệt và sang hôm sau (21-8), được sự động viên của cán bộ điều tra, y bắt đầu khai nhỏ giọt, thừa nhận Nam đã chết, nói về một vụ “đóng gói”, vận chuyển xác chết cũng như khai nơi chôn xác anh Nam. Lời khai này của Tiến có giá trị chứng minh tội phạm ngang bằng với lời khai của “phù thuỷ thuốc độc” Lê Thanh Vân khi thị khai đã đem nạn nhân bị thị đầu độc là anh Trần Văn Khôi vào Bệnh viện Sài Gòn.
Sáng 11-5, đang ở nhà của một người bạn ở đường Lê Quang Định, P11, Q.Bình Thạnh, Tiến nhận được điện thoại của Nguyễn Trọng Nam nhưng nói Nam tắt máy, một lúc nữa sẽ gọi lại. Sau đó Tiến gọi, hẹn Nam tới nhà 18bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai và khoảng 10 giờ 30 khi Tiến về đến nhà thì anh Nam cũng vừa tới. Khi vào nhà, Nam và Tiến không nói gì về tiền bạc mà Tiến chỉ nói sắp trả nhà nên dọn đồ cho vào thùng và Nam cùng phụ với Tiến. Trong lúc Tiến và Nam đang đóng thùng đồ (khoảng 11 giờ 30), có anh Lê Văn Ba ở Đồng Nai đến bán cho Tiến cái điếu bát cổ giá 1.000.000 đồng và hai miếng cao khỉ giá 300.000 đồng. Sau khi anh Ba đi khỏi, Tiến và Nam tiếp tục đóng đồ cổ vào thùng xốp.
Khoảng 17 giờ cùng ngày, khi khiêng thùng đồ (nặng hơn 50 kg) từ trên lầu xuống, Tiến và Nam đối mặt nhau, Tiến đi sau, còn Nam đi trước thụt lùi theo đường cầu thang. Xuống được vài bậc thang thì Tiến bị trượt chân nên đẩy cả thùng hàng xuống người Nam, làm Nam ngã bật ngửa ra, đầu đập vào bậc cầu thang xi măng và bị thùng đồ đè lên người, còn Tiến nắm được thành lan can nên không té. Thấy Nam nằm bất tỉnh, máu ở đầu chảy ra nhiều, Tiến hoảng sợ kéo Nam vào khu nhà bếp gần nhà vệ sinh.
Thực nghiệm điều tra theo lời khai ban đầu của Tiến
Phát hiện Nam đã chết, Tiến hoảng sợ bỏ ra đường khoảng 5 phút sau quay vào tìm cách gói xác Nam đem đi phi tang. Tiến dùng dây ni lon buộc xác Nam bỏ vào bao và cho vào một cái thùng xốp rồi đậy nắp, dùng băng keo dán kín sau đó cho thùng vào một túi ni lon khác, lấy dây cột chặt. Đến 21 giờ, “tẩm liệm” Nguyễn Trọng Nam xong, Tiến “sông Đà” lau sạch các vết máu và rửa nhà rồi lấy xe BS: 51TB-4010 và điện thoại của Nguyễn Trọng Nam đem đi tẩu tán. Khi qua cầu Khánh Hội xuống đường Nguyễn Tất Thành (Q4), trên đường đi y vứt điện thoại vào vỉa hè và tiếp tục chạy khoảng 1 km thì quẹo phải, bỏ xe Nam trước cửa quán cà phê của chị Phan Ngọc Lý ở đường Tôn Đản, P13Q4. Sau đó y đi xe ôm về đường Hàm Nghi, quận 1 thuê xe Toyota loại 4 chỗ màu trắng đã cũ chở “một kiện hàng cổ vật” từ TPHCM về Hà Đông với giá 3.500.000 đồng. Lái xe đồng ý, nhận trước 3.000.000 đồng và đến 18bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai nhận “hàng”.
Tiến cùng anh lái xe khiêng thùng “hàng” để vào ghế sau xe. Tài xế lập tức khởi hành về Hà Đông theo sơ đồ phác họa đường đi do Tiến vẽ trên giấy. Sau khi xe đã chở “hàng” đi, Nguyễn Văn Tiến ăn tối, sau đó về khách sạn Thu Thủy ngủ và sáng 12-5-2003 lên máy bay ra Hà Nội. Theo hẹn, chiều 14-5, Tiến đến khu vực sông Cầu Nhuệ gặp xe chở “hàng” đang chờ liền lên xe cùng đi về nhà người em ruột Nguyễn Văn Quang. Tiến nói với Quang: “Đây là thùng đồ cổ, sợ bị phát hiện nên phải mang về đây cất giấu”. Quang tưởng thật nên cùng Tiến mang ra sau vườn đào hố chôn ngay góc bờ tường rào...
Căn cứ vào lời khai và “sơ đồ chi tiết” do Tiến “sông Đà” cung cấp, ngày 23-8-2003 Cơ quan CSĐT và Viện Khoa học hình sự Bộ Công an đã tiến hành khai quật, tìm thấy xác anh Nguyễn Trọng Nam. Kết quả khai quật này cho thấy, Tiến đã khai đúng việc “đóng gói” cũng như nơi chôn xác anh Nam.
BỘ MẶT KẺ GIẾT NGƯỜI Dù Tiến “sông Đà” khai Nguyễn Trọng Nam chết do “tai nạn”, nhưng căn cứ vào các tình tiết sự việc và kết quả giải phẫu tử thi cũng như thực nghiệm điều tra, cơ quan điều tra vẫn cho rằng Tiến khai không đúng sự thật. Đây là một vụ giết người đặc biệt nghiêm trọng, có dự mưu và tính toán trước vì mục đích để giật nợ và bịt đầu mối. Tiến thực hiện hành vi giết người rất dã man, tàn bạo, sau đó y cho xác anh Nam vào thùng chở về Hà Tây đào hố chôn giấu để đối phó với cơ quan điều tra. Cơ quan điều tra cũng nhận định, không loại trừ có đồng phạm giúp sức cho Tiến “sông Đà” trong vụ án ly kỳ này.
Từ nhận định đó, cơ quan điều tra tiếp tục đấu tranh và sau này, Tiến đã khai lại là khi đến nhà 18bis/30B Nguyễn Thị Minh Khai đòi nợ, anh Nam yêu cầu Tiến phải thu xếp trả ngay. Tiến phân trần phải đóng thùng đồ cổ xong trong ngày để gửi về Hà Nội và hôm sau ra Quảng Ngãi, Đà Nẵng mua đồ cổ rồi mới ra Hà Nội lấy tiền gửi cho Nam được. Nghe vậy, Nam đã ở lại phụ Tiến đóng các thùng đồ cổ và khiêng giúp xuống dưới tầng trệt. Khiêng xong, cả hai ngồi uống nước ở bàn sát tường thì Nam lại nói đang rất cần tiền nên bằng giá nào Tiến cũng phải trả hai bên lời qua tiếng lại và đánh nhau. Nam cúi người ra phía sau cầm được một cái chân ghế kiểu Pháp, uốn lượn, một đầu to, một đầu nhỏ; Tiến chạy lên cầu thang thì Nam đuổi theo, dùng chân ghế đập vào đầu, Tiến giơ tay lên đỡ nhưng vẫn bị đập vào đầu nên đã giằng lấy cái chân ghế đập lại liên tiếp vào đầu Nam, khiến nạn nhân ngã lăn ra nền nhà.
Anh Nguyễn Văn Quang chỉ nơi chôn “thùng hàng” của Tiến
Thấy Nam đã chết, Tiến buộc xác bỏ vào bao và cho vào một cái thùng xốp rồi dùng nắp đậy kín lại. Sau đó, y lau sạch các vết máu, rửa nhà, thay đồ rồi lấy xe và điện thoại của Nam đem đi tẩu tán cùng với hung khí là cái chân ghế. Khi qua cầu Khánh Hội xuống đường Nguyễn Tất Thành (Q4), trên đường đi y vứt chân ghế, điện thoại xuống vệ đường và tiếp tục chạy khoảng 1km thì quẹo phải, bỏ xe Nam trước cửa quán cà phê ở đường Tôn Đản, P13Q4. Tẩu tán xong tang vật, Tiến đi taxi về nhà đem thùng đựng xác anh Nam đến khách sạn Thu Thủy ở đường Phạm Ngũ Lão, Q1 rồi gọi điện thoại cho anh Phẩm lái xe Taxi, thuê chở “thùng hàng” ra Hà Nội. Anh Phẩm đồng ý và lái xe BS: 43K-4410 từ Đà Nẵng vào đến TPHCM lúc 18 giờ ngày 12-5.
20 giờ cùng ngày, Tiến khiêng “thùng hàng” để ở băng ghế sau rồi cùng lên xe ra Hà Nội. 12 giờ trưa 13-5, xe đến Đà Nẵng thì Tiến kêu mệt và nói y đi máy bay ra trước còn anh Phẩm tiếp tục chở “thùng hàng” ra sau. Anh Phẩm nói lái xe đường dài cần phải nghỉ ngơi, không đi ngay được. Sợ để lâu xác chết sẽ bốc mùi, dễ bị phát hiện, Tiến đề nghị anh Phẩm cố gắng chạy ra Vinh, Tiến sẽ cho xe khác vào đón. Đi máy bay về đến sân bay Nội Bài, Tiến gọi điện thoại thuê anh Phạm Quang Tạo ở P.Phương Mai, Q.Đống Đa, Hà Nội lái taxi vào TP.Vinh nhận “thùng hàng” và cho anh Tạo biết số máy của anh Phẩm để liên lạc.
Sáng 14-5, tại Vinh, anh Tạo nhận “thùng hàng” do anh Phẩm giao để chở về Hà Tây giao cho Tiến. Buổi trưa, Tiến gọi điện thoại cho em trai là Nguyễn Văn Quang ở xã Phụng Châu, huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà Tây, nói có “thùng hàng” quý chưa bán được nên khi có xe chở về thì đem chôn ở vườn giúp Tiến. Theo lời chỉ dẫn, Quang đào sẵn một cái hố nhưng khi về kiểm tra lại, thấy chưa đủ sâu nên Tiến tự tay đào thêm. Khoảng 14 giờ cùng ngày, nhận “bàn giao” xong, Tiến lập tức cùng Quang chôn “thùng hàng” xuống hố ở vườn nhà Quang rồi lên xe cùng anh Tạo đi Hòa Bình và quay về Hà Nội.
Từ lời khai mới của Tiến, cơ quan điều tra đã tổ chức thực nghiệm điều tra lại (lần thứ hai) và trưng cầu Viện Khoa học hình sự Bộ Công an giám định kết quả thực nghiệm, đồng thời tiến hành xác minh thêm. Kết luận giám định nêu khúc cây (chân ghế) có thể gây được tổn thương vùng đầu của nạn nhân Nguyễn Trọng Nam, trong đó có vết thương đỉnh - thái dương bên phải có hướng tác động chính diện từ phải sang trái gây ra phù hợp với kết quả giải phẫn tử thi. Trong khi đó, không có đủ căn cứ để xác định Tiến bị anh Nam dùng chân ghế đập vào đầu như lời khai của Tiến... Do vậy, cơ quan điều tra kết kuận: Từ mâu thuẫn trong việc vay nợ tiền, bị anh Nam hối thúc đòi nợ, Nguyễn Văn Tiến đã chủ động giết chết anh Nam rồi đem giấu xác và phi tang vật chứng vụ án.
Hai năm sau khi xảy ra sự việc, ngày 18-7-2005, TAND TPHCM đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Tại phiên tòa, Tiến “sông Đà” lại khai rằng do anh Nam bưng thùng đồ cổ nặng khoảng 50 kg từ trên lầu xuống đất, bước hụt bậc tam cấp đầu đập vào lan can gây nên cái chết. Tuy nhiên, trước kết quả điều tra hết sức tỉ mỉ, khoa học và qua xét hỏi, tranh luận tại toà, Hội đồng xét xử đã bác bỏ lời khai “chạy tội” đó của Tiến. Khi bị Chủ toạ phiên toà hỏi: “Bị cáo nói không cố ý giết anh Nam, tại sao phải đem xác nạn nhân đi chôn xa vậy ?”, Tiến “sông Đà” ra vẻ thành khẩn: “Dạ, vì bị cáo và anh Nam là anh em con bác, con dì với nhau nên bị cáo nghĩ bằng mọi giá phải đem xác Nam về quê chôn”!
Khi khai quật xác nạn nhân, cơ quan chức năng đã thu giữ 2,4 triệu đồng, 1.320 USD cùng đồng hồ... nên cái chết của anh Nam không phải do Tiến cố ý giết người để chiếm đoạt tài sản, Hội đồng xét xử tuyên phạt Nguyễn Văn Tiến 11 năm tù về tội “giết người” và buộc bồi thường 125 triệu đồng cho gia đình nạn nhân. Riêng 176 món cổ vật có tổng giá trị 83 triệu đồng thu được qua khám xét nơi ở của Tiến, cơ quan điều tra và Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đã thống nhất không truy tố Tiến “sông Đà” về hành vi buôn bán hàng cấm mà chuyển cho cơ quan văn hóa quản lý.